Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

Đạo Hoàng lược giải



Kết quả hình ảnh cho tranh vẽ đức tổ thái thượng lão quân

Hư vô là gì ?

Hư vô được xem là đích đến  của người học đạo , chỉ trạng thái thoát tâm thức . Trạng thái an tịnh tuyệt đối .


Hư vô ở đâu ?


Hư vô có thể chứng nghiệm được ngay trong xác thân này, trong thế giới này, trong cuộc sống hiện tại này, nghĩa là bất cứ trong giây phút nào con người không khởi tâm điên đảo, phân biệt chấp trước đối với cuộc sống, xa lìa được mọi xấu , không còn chấp cái tôi, cái của tôi và cắt đứt được cội nguồn tâm ý tham lam, sân hận và si mê là tâm hồn được thanh thản, tự do, tự tại, thì ngay giây phút đó tâm trí bình an rồi bước một bước nữa đến tâm tĩnh  là hư vô .

Hình ảnh có liên quan


Đức Hoàng có những lời dạy gì ?


Sự Thật Về Khổ:

Đây là sự thật về khổ kinh qua các vấn đề của đời sống, qua sinh, già, bệnh, chết, mong ước mà không được toại nguyện, thương yêu nhau mà phải chia lìa nhau, ghét nhau mà cứ phải gặp nhau và thân tâm thay đổi bất thường.


Dù chúng ta có chối bỏ đến đâu đi nữa, thân này rồi một ngày sẽ già nua, bệnh hoạn và chết đi. Dù ta có tìm quên lãng trong những thú vui bao nhiêu đi chăng nữa, thì sự có mặt của tham luyến, giận hờn, thù ghét, lo âu, bối rối và căng thẳng vẫn còn tồn tại.


sự trói buộc ấy nằm ngay trong tâm của mỗi người chúng ta, chúng ta bị trói buộc vì lòng ái dục, cố chấp vào quan điểm và ý kiến của mình, mê tín tin rằng những lễ nghi, hình thức bên ngoài có khả năng diệt được khổ đau, và nhất là cố chấp vào một cái tôi thường hằng, bất biến. Chúng ta lăn theo bánh xe khổ đau vì ta đeo theo nó, và chúng ta đeo theo nó cũng chỉ vì vô minh của mình.

Kết quả hình ảnh cho tranh vẽ đức tổ thái thượng lão quân

Sự Thật Về Dứt Khổ:

sau khi con người đã diệt trừ và chấm dứt được ái dục, nguồn gốc của mọi khổ đau. Đó gọi là sự thật về sự chấm dứt khổ, là về hư vô .


Nếu ai giải thoát được mọi trói buộc đau khổ bằng cách không khởi tâm điên đảo, phân biệt chấp trước đối với cuộc sống, thì người đó sẽ đạt được hư vô  ngay trong cuộc sống này.


Tại sao phải vượt lên trên cả Thiện và Ác?

Tại vì hành động thiện tạo ra thiện nghiệp, hành động ác tạo ra ác nghiệp, cả hai đều gây nhân tái sinh để hưởng phước báo tốt hoặc chịu quả báo xấu, cũng như sợi dây xích dù có bằng vàng thì cũng trói buộc chúng ta mà thôi.

Còn có hành động, dù là hành động ác hay hành động thiện, thì vọng tâm còn bay nhẩy, dòng suy nghĩ còn miên man không dừng, vòng luân hồi còn tùy theo nghiệp thiện ác mà trôi lăn miên viễn.




Nghiệp là gì?

Nghiệp là hành động hay việc làm có chủ tâm hay cố ý (tác ý). Tất cả các hành động có tác ý, dù là hành động thiện hay không thiện, dù biểu hiện qua thân, miệng hay ý đều tạo Nghiệp.
Chúng ta gặt hái những gì chúng ta đã gieo trồng. Hành động lành cho chúng ta những quả tốt đẹp. Hành động ác khiến chúng ta chịu lấy quả khổ đau. Đó là luật Nhân quả.


Dòng nhân quả diễn biến liên tục trong thời gian: quá khứ, hiện tại, và vị lai mà không bị giới hạn trong hiện tại. Do dó, có những quả báo đến ngay sau khi gây nhân, và cũng có những quả báo sẽ đến sau một thời gian, dài hay ngắn, tùy theo nghiệp nhân mạnh hay yếu.




Đức Hoàng thánh tổ với trí tuệ sáng chói sao Ngài không cứu độ hết chúng sanh thoát khỏi các cảnh khổ, nỗi chết?


Đức Hoàng thánh tổ là người có lòng nhân ái . Ngài xót thương nhân loại bằng sự bình đẳng tuyệt đối , ngài không phải là đấng toàn năng có khả năng ngăn thiên tai như bão lụt, động đất, sóng thần..v..v.. hay đáp ứng tất cả lời cầu xin của mọi người để mọi người không khổ đau hay dùng thần thông đưa chúng sinh về nơi mà họ cảm thấy là thiên đàng.


Ngài là người đã ngộ đạo , Ngài thấu rõ tất cả, toàn diện và vô bờ bến, thấu rõ mọi liên hệ nhân duyên và nhân quả ba đời của tất cả chúng sinh, nhưng chính ngài không thể làm những điều trái với luật thiên nhiên , luật nhân quả , luật đào thải của tạo hóa được.

Ngài là vị Đạo sư đã tự mình tìm ra được con đường giải thoát qua kinh nghiệm bản thân, không phải là hiện thân hay hóa thân của một đấng thần linh nào. Ngài là một người như chúng ta, nhưng chính nhờ tự lực cá nhân, tìm ra được con đường giải thoát.


Ngài là người chỉ đường dẫn lối cho chúng ta tu hành, Ngài không thể tu thay cho chúng sinh mà con người phải tự mình tu mới giải thoát . Ngài khuyên chúng ta nên nương tựa vào chính chúng ta và đi theo con đường giải thoát bằng nỗ lực của chính chúng ta.


Ngài không thể chuyển được nghiệp của chúng sinh, mà chỉ có thể từ bi chỉ dạy chúng sinh tự mình nỗ lực để thay đổi cuộc đời của mình. Có người vừa mới sinh ra đã mù cả hai mắt, tuy ở trong ánh sáng mặt trời mà không thấy được ánh sáng mặt trời như thế nào. Côn trùng sống dưới đất và những vi sinh vật ở nơi tối tăm, tuy cũng trực tiếp hay gián tiếp cảm nhận được ánh sáng mặt trời, nhưng chúng không thể biết được lợi ích của ánh sáng mặt trời là thế nào.


Cũng như mỗi người ai cũng muốn độ háo hết chúng sanh nghĩa là đem ngọn đèn trí tuệ đi khuyên nhủ chúng sinh . Nhưng nếu chúng sinh không chịu vâng theo lời dạy mà tu hành , bản thân cứ tiếp tục làm chuyện ác, thì họ phải lãnh quả báo (quy luật nhân quả ) , không có bất cứ đấng toàn năng nào xóa bỏ được nghiệp cho họ được .


Chữ “độ” không có nghĩa là “cứu rỗi”, mà có nghĩa là giáo hóa, để cho chúng sinh biết được Chân Lý, mà tự tu, tự độ.


Khi Đức Hoàng thánh tổ còn tại thế, ngoài điều Ngài nói không thể chuyển nghiệp của chúng sinh được, Ngài cũng nói là không thể độ thoát cho những chúng sinh mà Ngài không có duyên độ họ.


Người không có duyên là người không tin vào đạo , không tin nhân quả, không muốn được hóa độ.
Đức Hoàng thánh tổ , tuỳ căn cơ cao thấp mà dìu dắt chúng sinh, chúng sinh nào hiểu biết thì giảng cao, người mê mờ thì giảng thấp từ tu thiện, tu phúc, đến tự thanh tịnh tâm. Vì vậy nói là ngài độ chúng sinh nhưng thực ra là chúng sinh tự độ nếu không thì làm trái với quy luật nhân quả.


Nói tóm lại, đức Hoàng thánh tổ là một vị Thầy dẫn đường sáng suốt, một vị thầy thuốc tài giỏi, nhưng chúng sinhphải tự mình cất bước lên mà đi thì mới tới đích, có bệnh phải uống thuốc mới hết bệnh, tức là tự học, tự tu, tự độ. Ngài không thể làm trái luật Nhân Quả, không thể uống thuốc giùm khiến người đau hết bệnh, không thể ăn giùm khiến người đói được no.


Đức Hoàng thánh tổ chỉ có thể khuyên bảo, truyền dạy chúng sinh bỏ ác làm thiện, trí tuệ là quan trọng bậc nhất của đạo Hoàng . Trí tuệ này xuất hiện khi bản thân người học đạo hành trì các pháp môn tu để thanh tịnh tâm .


Dụng tâm thế nào ?


Lấy tâm sai khiến vật không để vật sai khiến tâm tuy làm việc cực nhọc nhưng tâm không ảnh hưởng , tâm chủ hướng không để ngoại cảnh hay nội dục tác động đến tâm.
khen chê chẳng dộng lòng vui buồn không sanh tâm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét